Đứa bé biết giữ lễ phép, ăn ở tử-tế với cả mọi người, cũng là đứa bé ngoan. Ngoan thì ai cũng yêu, cũng khen, cũng chiều-chuộng. Còn những đứa bé không kính mến cha mẹ, không nghe lời thầy dạy, không nhường-nhịn anh em chị em và xấc láo với cả mọi người, đều là những đứa hư cả. Hư thì ai cũng ghét cũng chê, cũng mắng-mỏ (la mắng). Vậy các trẻ con đứa nào cũng nên ăn-ở cho ngoan-ngoãn.
Giải nghĩa. – Chiều-chuộng = theo ý mình mà làm cho mình bằng lòng. – Xấc láo = vô phép, ngược đãi người bề trên, cũng như hỗn-hào, xấc-xược.
Bài tập Học tiếng. – Kính nể, - nhường-nhịn, - mắng-mỏ, - ngoan-ngoãn.
Làm văn. – Trả lời những câu hỏi sau này: Trẻ con thế nào là ngoan? – Thế nào là hư? – Ngoan thì được gì? – Hư thì thế nào? – Một đứa trẻ đã trót hư thì làm thế nào cho được ngoan?
Ngoan được khen, hư phải chê
School@net (Theo Quốc-Văn Giáo-Khoa Thư)
|